Những điều tuyệt vời nhất của Nhật Bản: Khám phá Tokyo, Yokohama và nét quyến rũ của Okinawa

Mua sắm và giải trí thì tuyệt vời, đồ ăn thì còn tuyệt hơn. Nhật Bản cũng có rất nhiều di sản. Do đó bạn hãy book cho mình một chương trình Tour du lịch Nhật Bản để khám phá đất nước mặt trời mọc với những trải nghiệm thú vị

Những điều tuyệt vời nhất của Nhật Bản
Những điều tuyệt vời nhất của Nhật Bản

Khám phá Nhật Bản Đất nước Mặt trời mọc

Bầu trời xám xịt u ám và những cơn gió lạnh buốt chào đón tôi khi tôi đến Sân bay Narita của Tokyo. Nửa giờ sau, chúng tôi thấy mình đang ở trung tâm lịch sử của thành phố, lái xe qua Cung điện Hoàng gia—trước đây là trụ sở của Mạc phủ Tokugawa vào thế kỷ 16 và vẫn là nơi ở của Hoàng đế cho đến ngày nay. Phía trước chúng tôi, một đám đông người đang băng qua đường, chen chúc dưới những chiếc ô nhựa trong suốt. Rõ ràng, một chút mưa tháng 11 không làm gì được những người đổ xô ra đường phố của thành phố tráng lệ này mỗi ngày.

Ngã tư Shibuya, Tokyo
Ngã tư Shibuya, Tokyo

Kiyoko, hướng dẫn viên kiêm phiên dịch nhỏ bé của chúng tôi, nở một nụ cười tươi tắn. “Chúng ta không thể đi dạo trong Vườn Cung điện Hoàng gia vì trời mưa, vậy nên tôi sẽ đưa các bạn đến Akihabara, được chứ?”

Trung tâm của ngành công nghiệp điện tử và máy tính Tokyo—và là thánh địa của ngành kinh doanh truyện tranh Nhật Bản—Akihabara hiện ra trước mắt chúng tôi, ồn ào và lấp lánh. Những biển hiệu neon nhấp nháy phủ kín các tòa nhà cao tầng từ mặt đất lên đến bầu trời. Bất chấp trời mưa, chúng tôi mua một chiếc ô nhựa và chạy đến cửa hàng gần nhất. Bên trong, những chiếc kệ tràn ngập đồ sưu tầm thu nhỏ: bùa hộ mệnh điện thoại di động, mèo may mắn, Quái vật Moshi, Pokémon, búp bê kokeshi và chú mèo máy cười.

Nhân tiện, người Nhật rất coi trọng manga và anime—Doraemon được vinh danh là đại sứ anime đầu tiên của đất nước vào năm 2008. Tầng trên, những chiếc kệ rung lên dưới sức nặng của những mô hình robot khổng lồ Gundam mới nhất, nơi một nhóm thanh thiếu niên lơ lửng, tai đeo tai nghe iPod.

Tiếp theo, chúng tôi đến thăm một khu trò chơi điện tử, một sự kết hợp hỗn loạn của ánh sáng và âm thanh, nơi hàng loạt máy móc khiến những người thường xuyên phải dán mắt vào. Tiếng ồn xung quanh thật chói tai, buộc tôi phải hét lên để được nghe thấy. “Bạn có thể dạy tôi chơi không?” Tôi hét lên với một nhóm học sinh trung học thân thiện.

Nửa giờ sau, nhẹ hơn 400 yên, Kiyoko cười lớn giải thích rằng tôi không có cơ hội chiến thắng—không phải với một cỗ máy, mà là với hai người chơi trực tiếp tại các máy chơi game ở một nơi khác tại Tokyo.

Đền Sensoji ở Asakusa Tokyo
Đền Sensoji ở Asakusa Tokyo

Vẫn còn choáng váng vì cơn tấn công của giác quan, tôi chìm vào sự thoải mái được đệm êm ái của xe buýt. Điểm đến tiếp theo của chúng tôi là Đền Sensoji, ngôi đền linh thiêng nhất của Tokyo. Dành riêng cho Kannon, nữ thần từ bi của Phật giáo, các tòa nhà chính của Sensoji đã bị phá hủy trong Thế chiến II và sau đó được xây dựng lại.

Chúng tôi đi qua Cổng Hozomon hai tầng, dẫn đến Nakamise-dori, một phố đi bộ nhộn nhịp với những cửa hàng bán búp bê, kimono và một loạt wagashi—bánh kẹo Nhật Bản tinh tế. Ở cuối phố, chúng tôi đến sảnh chính tuyệt đẹp, mái dốc màu đỏ được trang trí bằng những bức tranh vẽ các vị thần trên trời đang cầm hoa sen.

Tôi dừng lại để xem các gia đình rửa tay theo nghi lễ dưới dòng nước chảy từ vòi rồng và khói từ lư hương tỏa ra trên đầu họ để cầu may mắn. Bị thu hút bởi một bệ xem bói, tôi rút ra một que bói toán được đánh số và ghép nó với một ngăn kéo tương ứng. Bên trong, tôi tìm thấy một mảnh giấy ghi: “Số 78: May mắn tuyệt vời. Bạn sẽ trải nghiệm hạnh phúc dồi dào trong tương lai”.

Được khích lệ bởi lời tiên đoán vui vẻ này, tôi đi lang thang qua Cổng Niten-mon của ngôi đền và tình cờ gặp một tiệm bánh Nhật Bản cổ kính. Một tách sô cô la nóng bốc hơi và bánh mì tươi, vẫn còn ấm từ lò nướng, là kết thúc hoàn hảo cho chuyến thăm quan.

Những điều tuyệt vời nhất của Nhật Bản: Khám phá Tokyo, Yokohama và nét quyến rũ của Okinawa

1/ Của thời gian đã qua

Khi chúng tôi lái xe qua Ga Tokyo bằng gạch đỏ, những đám mây tách ra, để lộ bầu trời trong xanh. Chúng tôi đến Vườn phía Đông của Cung điện Hoàng gia, một lá phổi xanh thanh bình ở trung tâm thành phố. Du khách đi ngang qua những con đường lát đá dẫn đến Cầu Nijubashi hai mái vòm mang tính biểu tượng, với pháo đài chính của lâu đài có thể nhìn thấy ở phía xa.

Đây là địa điểm lý tưởng để ngắm người qua lại. Một lính gác cung điện lịch sự hỏi tôi đến từ đâu, trong khi một quý ông lớn tuổi, đang nghỉ ngơi trên một chiếc ghế đá với cây gậy bên cạnh, nghiêng mũ và ra hiệu rằng được chụp ảnh. Gần đó, hai cảnh sát đi xe đạp đang đợi đèn giao thông, bộ đồng phục màu xanh nước biển của họ nổi bật trên nền lá vàng của cây bạch quả.

Ở Tokyo, đừng chỉ ghé thăm các địa danh. Hãy đi dạo trên phố, ngồi trên ghế dài trong công viên và đi tàu điện ngầm để thực sự trải nghiệm nhịp điệu của thành phố.

Tháp Tokyo Skytree
Tháp Tokyo Skytree

Miko đưa chúng tôi đến Tokyo Skytree, một kỳ quan cao chót vót với chiều cao 634 mét và là tháp phát sóng cao nhất thế giới. Chuyến thăm của chúng tôi như một cơn lốc. Chúng tôi được đưa vào thang máy nhanh nhất Nhật Bản, có sức chứa bốn mươi hành khách và lên với tốc độ kinh ngạc là 600 mét một phút.

Nỗ lực được đền đáp khi chúng tôi bước lên đài quan sát, được chào đón bằng quang cảnh ngoạn mục của Sông Sumida, nơi những chiếc thuyền lướt nhẹ nhàng qua không gian bê tông rộng lớn của Tokyo.

Quay trở lại đường phố, chúng tôi đi đến Koomon, một cơ sở tư nhân ở Asakusa, nơi có một buổi trà đạo truyền thống đang chờ đón.

Chủ sở hữu Koomon đã dành hơn ba mươi năm để phục hồi di sản sống phong phú của Nhật Bản, bao gồm nghệ thuật cắm hoa (ikebana), thư pháp (shodo) và Trà đạo (chaji). Được Murato Shuko hoàn thiện cách đây năm thế kỷ, nghi lễ trà đạo đan xen các nguyên tắc của Phật giáo Thiền tông về sự hòa hợp và thanh tịnh, đồng điệu sâu sắc với lý tưởng của samurai. Do đó, Trà đạo xuất hiện như một cơ hội để “chia sẻ những khoảnh khắc đặc biệt” với bạn bè.

Cầm chặt một chiếc cốc gốm tinh xảo, tôi múc nước nóng từ kama (ấm đun nước) bằng một chiếc muôi tre hishaku (muôi). Từ chiếc natsume (bình trà) nhỏ xíu, tôi múc trà xanh dạng bột (matcha), khuấy bằng một chiếc chổi tre mịn (chasen). Khi thực hiện những nghi lễ chính xác này, suy nghĩ của tôi trôi về thời kỳ Mạc phủ của Nhật Bản, thời kỳ của sự tao nhã và kiềm chế trong cung đình.

Cuối cùng, tôi xoay chiếc cốc theo chiều kim đồng hồ và nhấp một ngụm. Trà có vị đắng đậm đà, một hương vị có lẽ sẽ được đánh giá cao nhất theo thời gian. Tuy nhiên, khi chúng tôi rời đi, một cảm giác bình yên hiếm hoi bao trùm lấy tôi—một sự thiền định không giống ai nhưng lại rất đáng hoan nghênh.

2/ Khám phá ẩm thực ở Tokyo

Odaiba Tượng Nữ thần Tự do Tokyo
Odaiba Tượng Nữ thần Tự do Tokyo

Miko quyết định đã đến lúc đến Odaiba để ăn tối. Một hòn đảo nhân tạo ở cửa vịnh Tokyo, Odaiba nổi tiếng với các lựa chọn giải trí, mua sắm và ăn uống cao cấp. Nhìn ra vịnh và ánh đèn rực rỡ của cây cầu treo “Cầu vồng”, chúng tôi thưởng thức bữa tiệc gồm navratan korma, murgh handi-se, mutton durbari, ma ki dal và xoài lassi.

Đối với nhiều du khách Ấn Độ, thách thức lớn nhất khi đến thăm Nhật Bản thường là ẩm thực của đất nước này. Họ sẽ nhẹ nhõm khi biết rằng Tokyo tự hào có hàng trăm nhà hàng Ấn Độ. Tuy nhiên, đối với những người khác, thành phố này là thiên đường ẩm thực. Các cửa hàng sushi tươi ngon có đủ loại, từ những địa điểm giá cả phải chăng với “tàu sushi” đến những địa điểm ăn uống cao cấp tinh tế.

Trong chuyến thăm của chúng tôi, chúng tôi đã thưởng thức một bát mì udon (lúa mì) tuyệt vời, phủ tempura tôm giòn và gia vị bột shichimi, tại khu ẩm thực Skytree. Mì soba (kiều mạch) yêu thích của tôi đến từ một quán ăn quyến rũ ở Ga Shinjuku. Tuy nhiên, địa điểm hàng đầu thuộc về izakaya sôi động—quán rượu truyền thống của Nhật Bản, nơi tôi thưởng thức yakitori, xiên gà nướng than được phục vụ với nước chấm và nước sốt hấp dẫn, kết hợp hoàn hảo với bia Asahi lạnh.

Nếu bạn là người đam mê sân khấu, chuyến đi đến Tokyo sẽ không trọn vẹn nếu không trải nghiệm một buổi biểu diễn Kabuki. Sáng sớm hôm sau, chúng tôi đến Nhà hát Shinbashi Enbujo ở Ginza để xem buổi chiếu phim buổi trưa lúc 11 giờ sáng. Vở kịch Futatsu Chocho Kuruwa Nikki (Nhật ký của hai chú bướm) là một cảnh tượng kéo dài bốn giờ. Những người dân địa phương đến đã chuẩn bị sẵn sàng, mang theo hộp cơm trưa bento để tiếp thêm năng lượng trong suốt buổi biểu diễn.

Kabuki có nguồn gốc từ Kyoto thế kỷ 17 và nổi tiếng với các nhân vật hào nhoáng, lời thoại cách điệu, trang điểm cầu kỳ và những bộ kimono ngoạn mục. Các yếu tố sân khấu như dây cáp cho diễn viên bay và sân khấu xoay làm tăng thêm sức hấp dẫn mê hồn của nó. Tôi rất vui khi có thể thuê một máy thu dịch qua tai nghe, cho phép tôi theo dõi trực tiếp cốt truyện phức tạp và hành động.

Tình trạng của Hachiko tại ngã tư Shibuya
Tình trạng của Hachiko tại ngã tư Shibuya

Trước khi rời Tokyo, tôi có một mong muốn cuối cùng: được bày tỏ lòng thành kính với bức tượng Hachiko, chú chó Akita trung thành, vào những năm 1920, đã đợi ở Ga Shibuya mỗi tối để chờ người chủ quá cố của mình trở về—một buổi canh thức không ngừng nghỉ kéo dài chín năm.

Ngay bên ngoài lối ra Hachiko-guchi, tôi nhìn thấy chú. Được bao quanh bởi đám đông người và máy ảnh, Hachiko ngồi nghiêm trang, giống như chú phải có ngoài đời thực. Hôm nay, chú đeo một chiếc khăn quàng đỏ thông minh, một tai dựng lên và tai kia hơi cụp xuống.

Phía sau tôi, năng lượng nhộn nhịp của Shibuya lan tỏa khi những chiếc xe ầm ầm chạy qua vạch kẻ đường dành cho người đi bộ sáu chiều mang tính biểu tượng của nó. Tất cả đèn giao thông đồng bộ sang màu đỏ và những chiếc xe dừng lại. Trong chớp mắt, một biển người đổ về ngã tư rộng lớn từ mọi hướng, hiện thân sống động cho tinh thần năng động của Tokyo.

3/ Lang thang ở Yokohama

Tối hôm đó, chúng tôi lên tàu Shinkansen, tàu cao tốc mang tính biểu tượng của Nhật Bản, hướng đến điểm đến tiếp theo: thành phố cảng Yokohama, chỉ cách 30 km về phía nam.

Chuyến tham quan của chúng tôi bắt đầu tại bến tàu Yokohama, nơi có Công viên Yamashita đẹp như tranh vẽ, được xây dựng trên vùng đất khai hoang bằng các mảnh vỡ từ Trận động đất lớn Kanto năm 1923. Đường đi dạo ven sông của công viên được bao quanh bởi những khu vườn hoa quyến rũ và thu hút cư dân sôi động của thành phố.

Một cặp đôi lớn tuổi ngồi lặng lẽ, đắm chìm vào việc sáng tạo nghệ thuật bằng mực và vải bạt. Gần đó, một người phụ nữ ăn mặc sành điệu đang dắt chú chó xù của mình đi dạo, cả hai đều mặc áo khoác mùa đông giống nhau khiến mọi người phải ngoái nhìn. Khi tôi đi xa hơn, tôi nhận thấy một chiếc Cyclopolitain—một chiếc xe ba bánh chạy bằng điện thân thiện với môi trường được cung cấp năng lượng bởi sự kết hợp giữa sức người và động cơ điện—một sự công nhận thú vị cho phương tiện giao thông đô thị bền vững.

Bên ngoài Bảo tàng Mì ly
Bên ngoài Bảo tàng Mì ly

Yokohama từng là một làng chài nhỏ, mở cửa giao thương vào giữa thế kỷ XIX và hiện là thành phố lớn thứ hai của Nhật Bản. Chúng tôi lên Sea Bass để đi phà ngắm cảnh quanh bến cảng. Khi lướt trên mặt nước, tôi nhìn thấy một tua bin gió ngoài khơi đang quay một cách duyên dáng, một chiếc tàu cao tốc của cảnh sát cắt ngang những con sóng phía trước và Cảnh sát biển Nhật Bản đang tuần tra ở đằng xa.

Thuyền của chúng tôi cập bến gần một nhà kho gạch đỏ thế kỷ XIX nổi bật từ thời Minh Trị. Khu vực này, được gọi là Minato Mirai 21, là sự kết hợp giữa các bến tàu được xây dựng lại và các tòa nhà chọc trời hiện đại được làm từ kính và crôm.

Chúng tôi đi dạo quanh khu vực, đi ngang qua Wan Wan House, một tiệm chải lông cho chó, nơi một chú chó không mấy vui vẻ được cắt tỉa và sấy khô. Gần đó, Bảo tàng CupNoodles nổi tiếng đến ngạc nhiên đã thu hút sự chú ý của chúng tôi. Tại đây, bạn có thể tìm hiểu về Momofuku Ando, ​​người phát minh ra mì ăn liền đầu tiên trên thế giới và thậm chí có thể tự tạo ra hương vị mì ăn liền tùy chỉnh của riêng bạn trong một chiếc cốc.

Nhà Chosukaku
Nhà Chosukaku

Vào buổi sáng cuối cùng ở Yokohama, chúng tôi ghé thăm điểm nhấn của thành phố: Vườn Sankeien thanh bình, được xây dựng vào năm 1902 bởi thương nhân tơ lụa Sankei Hara. Ốc đảo thanh bình này là nơi có mười bảy quán trà và chùa lịch sử, được di dời từ xa như Kyoto và Kamakura. Những con đường quanh co dẫn chúng tôi qua những cây bạch quả, giàn hoa tử đằng phủ đầy và những cánh đồng hoa cúc nở rộ. Khi ngắm cảnh, tôi nhận ra rằng Nhật Bản vào mùa thu là một cuộc bạo loạn của màu gỉ sắt, cam và vàng hoàng yến.

Chúng tôi đi qua tòa nhà Choshukaku, được đặt tên khéo léo là “lắng nghe mùa thu”, nơi những cây cầu vòm bắc qua những ao đầy hoa súng, một chiếc thuyền chèo neo trên bờ và những chú vịt lướt nhẹ nhàng trên mặt nước phản chiếu. Chúng tôi đi lên một ngôi chùa ba tầng và từ trên đỉnh, đỉnh núi hình nón không thể nhầm lẫn của Núi Phú Sĩ hiện ra trong tầm mắt, được bao quanh bởi các ống khói của một nhà máy điện nhiệt.

Điểm dừng chân cuối cùng của chúng tôi trước khi rời Yokohama là bữa trưa tại Phố Tàu, khu định cư lớn nhất của người Hoa tại Nhật Bản. Sau bữa ăn, chúng tôi lên chuyến bay đến điểm đến tiếp theo và cũng là điểm đến cuối cùng: đảo Okinawa.

4/ Đảo nghỉ dưỡng Okinawa

Là vùng đất cực nam của Nhật Bản, quần đảo Okinawa bao gồm sáu mươi lăm hòn đảo cận nhiệt đới nằm giữa Biển Hoa Đông và Thái Bình Dương. Ở cực nam của quần đảo là hòn đảo nhỏ Yonaguni, rất gần Đài Loan—chỉ cách 125 km—đến mức có thể phát sóng truyền hình Đài Loan. Hòn đảo lớn nhất, Okinawa, từng là chư hầu của Trung Quốc, nước này đặt tên cho hòn đảo là Liu-chiu (Ryukyu trong tiếng Nhật). Triều đại Ryukyu cầm quyền lấy tên của vùng này, và do đó, người Okinawa gần gũi hơn về mặt văn hóa và dân tộc với Trung Quốc so với Nhật Bản đại lục.

Chúng tôi hạ cánh tại thủ đô Naha và được Hiromi, hướng dẫn viên của chúng tôi, chào đón. Một luồng không khí ấm áp, mặn chát nhắc nhở chúng tôi rằng chúng tôi đang ở vùng nhiệt đới, cách xa cái lạnh của Tokyo. Ryukyu Mura, một ngôi làng theo chủ đề Okinawa, mang đến cho chúng ta trải nghiệm đầu tiên về văn hóa Ryukyu. Chúng tôi đến đúng lúc để tham gia diễu hành, do các diễn viên đóng vai vua và hoàng hậu dẫn đầu. Đoàn diễu hành có các vũ công Eisa đi cùng với trống thùng Odaiko, các nhạc công chơi đàn sanshin giống đàn banjo phủ da rắn và một phiên bản múa lân trên đảo—một sự kết hợp giữa kịch câm và khiêu vũ—nơi một người huấn luyện sư tử mặt vui vẻ giả vờ huấn luyện chú sư tử cưng miễn cưỡng của mình.

“Người Okinawa nổi tiếng với tuổi thọ cao”, Hiromi kể với chúng tôi. Ở đây, tuổi thọ trung bình của phụ nữ là tám mươi tám, trong khi nam giới sống đến chín mươi tuổi.

Chúng tôi lái xe dọc theo bờ biển phía tây của Okinawa. “Khu vực phía bắc của hòn đảo có các khu bảo tồn biển tuyệt đẹp, nơi bạn có thể bắt gặp habu, loài rắn độc nhất của chúng tôi”, Hiromi giải thích. Cho đến đầu thế kỷ XX, Okinawa không có thuốc giải độc rắn. Năm 1910, một giáo sư từ Đại học Tokyo đã hữu ích gửi mười bảy con cầy mangut đến để chống lại habu. Tuy nhiên, điều mà giáo sư không biết là cầy mangut săn mồi vào ban ngày, trong khi habu săn mồi vào ban đêm, vì vậy hai loài này không bao giờ giao nhau. Trong khi đó, cầy mangut đã gây nguy hiểm lớn cho loài chim không biết bay bản địa của Okinawa, chim nước Okinawa.

Lâu đài Shurijo ở Naha
Lâu đài Shurijo ở Naha

Chúng tôi đến thăm Lâu đài Shurijo, nơi đặt trụ sở của Vương quốc Ryukyu từ năm 1429 và gần đây hơn là trụ sở của lực lượng vũ trang Nhật Bản trong Thế chiến II. Các công trình ban đầu từ thế kỷ XV đã bị phá hủy trong Trận Okinawa năm 1945 và đã được tái thiết một cách tỉ mỉ bằng cách sử dụng ảnh chụp và các tài liệu tham khảo khác. Bên dưới nền móng của lâu đài là một mê cung các phòng chiến tranh có đường hầm, nơi Bộ tư lệnh tối cao Nhật Bản lên kế hoạch trả đũa dữ dội đối với quân đội Mỹ. Trận Okinawa kéo dài tám mươi hai ngày đã cướp đi sinh mạng của 13.000 lính Mỹ và 250.000 lính Nhật Bản cùng thường dân Okinawa.

Chúng tôi dừng lại ở Mũi Manza, nơi có những lối đi bằng gỗ trải dài dọc theo rìa vách đá dựng đứng, mang đến tầm nhìn ngoạn mục ra đại dương. Hiromi thúc giục chúng tôi để chúng tôi không đến muộn cho cuộc hẹn tiếp theo của mình – bữa trưa tại quán cà phê sân thượng của Khu nghỉ dưỡng Bãi biển Busena Terrace. Chúng tôi thưởng thức một bữa ăn thịnh soạn và ngon lành: rau xanh tươi với nước sốt muối Okinawa, cơm nếp với cà ri gà tiêu, cá trắng hấp kiểu Thái, thịt lợn shabu-shabu (lẩu), tôm tempura, unagi (lươn) và bánh pound vả.

Đã là đầu buổi tối khi chúng tôi đến Công viên Triển lãm Đại dương ven biển, bụng chúng tôi vẫn còn no căng. Chúng tôi đến đây để thăm Thủy cung Churaumi, nơi có chương trình biểu diễn cá heo, cá mập voi (có thể dài tới bốn mươi feet) và những chú cá đuối manta đầu tiên trên thế giới được sinh ra thành công trong điều kiện nuôi nhốt.

Khi máy bay của tôi lập biểu đồ chặng bay cuối cùng về nhà, tôi nhớ rằng người Okinawa tin rằng hạnh phúc nằm ngoài đường chân trời. Nhưng tôi khá chắc chắn rằng hạnh phúc tồn tại ở những hòn đảo lấp lánh như ngọc trên Biển Hoa Đông.

Theo: outlooktraveller.

Bạn hãy cùng công ty du lịch META Travel tham gia vào Tour Nhật Bản 7 Ngày 6 Đêm: KOBE-OSAKA-KYOTO-NAGOYA-YAMANASHI-FUJI-TOKYO nhé

Bài viết liên quan