Phượt và niềm vui cá nhân (Phần 1)

Phượt và niềm vui cá nhân

Cá nhân tôi từng xuyên việt hai lần, một lần vào năm 2012, lần đó tôi cứ thong dong từng ngày từng giờ từ thành phố Nam Định cho tới Thanh Hóa và dần dần vào các tỉnh miền trung.

Nhưng khoan, nếu bạn định nghĩa xuyên Việt là phải đi từ mũi Cà Mau đến Sapa mới gọi là xuyên Việt thì định nghĩa vòng quanh thế giới chắc phải đi tất cả các nước trên thế giới mới được gọi đúng nghĩa của nó. Bản thân tôi đi nhiều nhưng lại chưa một lần tham gia Tour Sapa

Bắt đầu PHƯỢT

Lúc đó tôi không nghĩ nhiều, chỉ tàn tàn trên con xe wave. Nói là thong dong nhưng suốt quãng đường từ khu vực phía Bắc vào đến Quảng Nam là tôi bám theo Quốc lộ 1 chạy chỉ để chạy, không cảm nhận được gì từ bụi bặm và và những tiếng còi inh ỏi chen lấn của xe khách, xe tải và đặc biệt là xe công (container). Thế rồi một cơn mưa bất chợt xối xả từ dải đất miền Trung làm tôi chợt nhận ra, đó không phải phượt, đó không phải du lịch, đó cũng không phải tour xuyên việt gì hết, càng không phải bất cứ một tour du lịch nào cả. Đó đơn giản là lấy thành tích vẻ vang rằng tôi là kẻ xuyên việt đấy, ghê chưa.

Cũng chính vì cơn mưa đó, tôi dừng lại, bắt đầu suy nghĩ, cảm nhận cuộc sống xung quanh mình, thấy rằng chuyến đi của tôi sẽ không chỉ là chạy cắm đầu cắm cổ để post lên facebook khoe bạn bè rằng tôi đã qua tỉnh này tỉnh kia, tôi cần dừng lại, nhìn nhận mục đích của chuyến đi. Tôi bắt đầu ngắm nhìn những con người từng địa phương tôi đi qua. Và tôi quyết định khi nào mệt sẽ dừng lại, sẽ nói chuyện với cô bán nước dọc đường, sẽ nói chuyện với anh thợ sửa xe, sẽ mạnh dạn xin ngủ nhờ nếu quá trễ, và điều đó không kịp xảy ra, tôi quyết định ngủ ở cây xăng dọc Quốc lộ 1, vừa có nhà vệ sinh, vừa có anh tài xế cũng ghé ngủ. Và điều tuyệt vời nhất tôi không ngờ tới là tôi phải dậy sớm từ 5h sáng vì tiếng ồn của xe cộ ra vào cây xăng. Tôi quyết định xuất phát tiếp vào giờ đó, và điều tuyệt vời tôi muốn nói đến là ánh bình minh lấp ló sau những rặng cây, không khí trong lành kèm cảm xúc miên man thêm yêu dải đất hình chữ S. Tôi sẽ kể thêm đoạn đường từ Quảng Ngãi vào đến khu vực phía Nam, nhưng tôi xin kể về chuyến đi thứ hai xuyên Việt.

Chuyến đi thứ hai cách đây 3 năm, ngay dịp Tết nguyên đán, khi mà dịch Covid19 bắt đầu, tôi có điều kiện đi xe hơi, cùng một người bạn. Từ thành phố Thái Nguyên, và lại bắt đầu cắm cổ chạy. Nhưng lần này chạy vì dịch covid đang len lỏi hoành hành. Tôi và anh bạn quyết định đi cao tốc, thời buổi bây giờ cứ cao tốc mà đi các bạn ạ, nhưng vô tình lại không cảm nhận được nhiều từ cuộc sống xung quanh, y chang lần đầu tôi đi, cũng cắm đầu cắm cổ chạy, quên mất mục đích đi là phải hưởng thụ, là phải thoải mái nhất có thể. Hai người chúng tôi thay nhau lái xe, tôi lại chọt nhận ra rằng tôi đã từng xuyên Việt như thế, và tôi cũng kể cho anh bạn tôi nghe về chuyến xuyên Việt đầu tiên, thế nên chúng tôi quyết định thong dong. À, lúc đó chưa ý thức rõ được quy định 5K nhé các bạn. </Rồi, quyết định rời cao tốc, bắt đầu một hành trình mới, một hành trình men theo quốc lộ 1. Một bên là biển một bên là núi rừng, tại sao không hưởng thụ những thứ tuyệt vời đó chứ, du khách nước ngoài đến Việt Nam cũng vì điều đó, tại sao chúng tôi không tự cho mình một tour du lịch đúng nghĩa chứ.

Chợ Nổi Cần Thơ – một trong những địa điểm xuyên Việt mà bạn nên ghé

Vâng, Cố Đô Huế.

Nào, các bạn muốn kể gì về Cố Đô Huế cho tôi không, nếu không tôi kể cho các bạn nghe nhé. Tết mà, lúc đó dịp Tết các bạn à, và lúc đó chúng ta đang đổ lỗi cho con dơi Vũ Hán.

Tết ở Huế đẹp lắm các bạn à, tôi chưa vội ghé Thành nội, các bạn cứ hình dung thời tiết se se lạnh, không nóng, không quá lạnh, thời tiết mát rượi, dọc con đường từ trung tâm Huế ra đến chùa Thiên Mụ, ôi trời, nhẹ nhàng làm sao. Bên bờ sông cứ thơ mộng thế nào ấy, tôi không hình dung ra đây là thành phố du lịch, điểm đến du lịch, bởi vì sự nhẹ nhàng quá đỗi, khách du lịch dường như cũng tự mình nhẹ nhàng lại, không ồn ào xô bồ, và chất giọng Huế thì ôi thôi, mềm lòng luôn. Tôi nghĩ rằng, những người con xứ Huế làm sao mà cãi nhau to tiếng được, chất giọng đặc trưng nhẹ nhàng, sao mà gân cổ lên được nhỉ (đây chỉ là ý nghĩ trong đầu tôi thôi nhé eheh). Và rõ ràng khó mà mô tả cảm xúc của bản thân mình cho người khác cảm nhận được, thơ mộng hữu tình, nhẹ nhàng, đó là những ngôn từ trau chuốt tôi dùng để mô tả, nhưng chắc chắn không thể lột tả hết được cảm xúc lúc đó của tôi, vì ngoài khung cảnh đẹp, còn yếu tố thời tiết, yếu tố con người nơi đây. Ngay lúc này tôi thắc mắc tại sao các bạn không sẵn sàng làm một tour du lịch huế nhỉ. Chỉ mới nhắc đến chùa Thiên Mụ thôi, mà sao tôi lại muốn các bạn đi tour cơ chứ. Đã nói được gì nhiều đâu nhỉ. Thậm chí tôi đang nhấn mạnh tôi là dân phượt cơ mà, vào vai du khách có hợp với tôi không.

Tạm bỏ qua câu hỏi trên, tôi đang nói về chùa Thiên Mụ, được mệnh danh là Đệ Nhất Cổ Tự, tôi không mô tả về ngôi chùa này, vì đơn giản các bạn lên google là có hàng tá các kết quả về ngôi chùa, cái tôi muốn nhấn mạnh là, cảm xúc của tôi, nếu là các bạn nữ, cứ mạnh dạn cho tôi màu tím, một chiếc áo dài màu tím, nét cổ kính trầm mặc tôn vinh vẻ đẹp của chiếc áo dài truyền thống. Các bạn sẽ quên hết mọi xô bồ của cuộc sống, vẻ đẹp cùng sự tĩnh lặng khiến con tim cảm thấy an lành. Tôi chỉ tiếc rằng tôi không phải nhà văn để tuôn ra những ngôn từ hoa mỹ gột tả cảm xúc của tôi, tôi đơn giản chỉ là một du khách núp bóng dân phượt.

Anh bạn tôi là một người rất ít nói, thế nhưng anh ấy luôn miệng khen nét đẹp hoài cổ của Cố Đô Huế. Và bây giờ ngòi bút của anh ấy sẽ thay tôi nói về Huế mộng mơ….

(hết phần 1) mời các bạn cùng đón xem phần 2 chỉ có tại META Event & Travel

Bài viết liên quan